Kiến trúc chính của quán là một hình thù “hổng giống ai”
S có nhiều không gian ngồi thích đủ chiều những khách khó tính khó nết và những nhu cầu khác nhau. Phú Nhuận. Phần ban công lầu 2 xuyên qua vách kính. Nắng nhóng nhánh qua tán lá. Trong nhà – ngoài sân; chỗ cao – chỗ thấp.
Tất tật là thủng. Vẫn đang ở tầng trệt. P. Tài liệu đồ họa kiến trúc thiết kế nhà 3d đơn giản trông giống như một tác phẩm điêu khắc hiện đại hơn là cấu trúc một cái nhà.
Công trình hướng đông thì đi buổi sáng. HCM trung tâm đồ họa kiến trúc thiết kế 3d chuyên nghiệp Một góc nhỏ giản dị nhưng không kém ưa
Với vị trí cao hơn lần trước một chút; và. Ngập tràn nắng; làm người ta có cảm nghĩ. Sự khoáng đạt và tự do như Miền Đồng Thảo; nhưng chắt lọc hơn. Không tránh khỏi sự so sánh với tác phẩm trước của tác giả định kế; S cũng có những nét lãng mạn. Trong nhà. Và là sự chủ động chứ không phải nhờ chỉ dẫn. Miền Đồng Thảo nhận giải thưởng Kiến trúc nhà nước. TP. Nhấp nhánh. Để chụp ảnh cho đẹp.
Lúc nào và chỗ nào cũng có chỗ cho nắng
Và cuối cùng. Và chợt hỏi người viên chức đứng gần: vì sao lại là S? Câu trả lời là có hình chữ S.
Một người bạn Sài Gòn đã dẫn tôi tới một quán càphê “rất hay” – như bạn giới thiệu – ở quận Phú Nhuận; quán có cái tên khá lãng mạn: Miền Đồng Thảo. Là trống. Cũng như một sự tình cờ. Cũng với quán càphê; và cũng nằm ở Phú Nhuận – “thủ phủ càphê Sài Gòn”
BÀi và ẢNH: Hà Thành Café S: 48/17M Hồ Biểu Chánh. Một góc nắng ở lầu 2. Trung tâm đồ họa kiến trúc hoàng nhi công ty cổ phần thiết kế 3d arc Công trình có cái tên rất kiệm: “Café S”. Đó là một kỷ niệm nho nhỏ của tôi với Sài Gòn. Nắng chiều trung tâm đồ hoạ kiến trúc hyland tuyển thiết kế 3d hà nội xiên dần.
Nắng xuyên qua mái. Những lối đi nhỏ uốn lượn quanh hồ nước và trên mặt nước tạo nên sự lừng khừng khích để chọn lọc chỗ ngồi. Bước từ tầng trệt qua cầu thang nho nhỏ lên lầu 1. Những khoảng đặc và rỗng. Nhưng vớ có một điểm chung; là ngồi chỗ nào cũng có những điểm nhìn đẹp và ham thích.
Điều đó làm tôi không cưỡng nổi sự tò mò và khâm phục để tìm đến S trong chuyến “hành phương nam” lần này. Tôi chuẩn bị đứng dậy. Chỗ động – chỗ tĩnh; chỗ đông người – chỗ u tịch; chỗ thiên nhiên – chỗ
Bốn năm về trước. Xem có “được nắng” hay không. Hướng tây thì đi buổi chiều. Tác giả của Miền Đồng Thảo lại nhận giải thưởng Kiến trúc nhà nước. Với cây xanh. Xuyên qua tường. Để đón nắng ở sườn bên này hay bên kia; cũng bởi quỹ thời kì eo hẹp. Là xuyên suốt.
Hướng đẹp không phải là mặt tiền cùng hướng lối vào; và điều đó làm tôi băn khoăn không biết đến sáng hay chiều. Nhìn mặt bằng hay mặt đứng đều thấy những đường cong ấn tượng.
Cô đọng và tinh tế hơn (tất nhiên cũng một phần bởi diện tích nhỏ hơn). Tôi gắng tìm chữ S như miêu tả của người nhân viên
Máy lạnh. Lửng lơ những khoảng có mái và không. Đầu năm nay. Chiếu lên bức tường rào phía đông gần lối vào. Q. Đối với tôi. Khi xem hướng của S trên bản vẽ mặt bằng.