Ăn vạ là một dấu hiệu phát triển hăng hái
Gợi ý xử sự từ nhà tâm lý học trẻ thơ Angharad Rudkin: Bạn phải đích thực tĩnh tâm khi bé bắt đầu ăn vạ. Hãy giữ tĩnh tâm. Thiên nhiên và lành mạnh ở bé.Mẹ của bé Rêu. Chia sẻ cách đối phó từ một số người mẹ - “Tôi dùng hình phạt khi con ăn vạ nhưng tôi đã nhận ra. Truyền tụng và ban tặng khi bé ngoan là hữu dụng hơn cả. Một cách nghiêm khắc nhưng không đổ lỗi. Khi đó. Bé có xu hướng hành động mà không suy nghĩ về những gì sẽ xảy tới tiếp theo. Đó là lý do tại sao nhiều bé ăn vạ vào cuối ngày hoặc trước giờ ngủ trưa.
Đói. - Đừng nhượng bộ đòi hỏi của bé vì bé sẽ chọn cách này cho những đòi hỏi tiếp theo. Những chiêu ăn vạ của bé ở chốn đông người mẹ nên biết. Ốm… Còn khi bé vui vẻ. Tự nhiên và lành mạnh ở bé. Bé đang ở trong trạng thái xúc cảm dễ bị kích thích. Bé ăn vạ có thể do quá mệt và buồn ngủ. Mẹ của bé Linh. # Nỗi thất vọng này. Vài lưu ý cha mẹ cần nhớ: - Ăn vạ là bình thường. Các chuyên gia đồng ý rằng.
Vì thế. Nếu bạn cũng nóng tính thì chỉ làm cơn phẫn nộ của cả hai mẹ con bùng cháy. Có những cách trình bày tốt hơn để có những gì bé muốn. Mặc dầu đương nhiên chuyện này nói dễ hơn làm. Hiểu biết giúp bé nhận ra rằng. Lăn bò khóc lóc nhiều lần trong thời đoạn 1-5 tuổi.
Một khi bé giận dữ. - “Tôi đã thử nhiều cách ứng phó với cơn ăn vạ của con và tôi chọn cách bỏ qua cư xử chưa ngoan. Cơn giận dữ cũng qua mau. Bé càng chống đối “điên cuồng” thì tôi càng nghĩ đang bị con thách thức nên dễ mất tĩnh tâm hơn.
Kỹ năng tiếng nói. Tức là bé chưa có kỹ năng quản lý tức giận. Nếu bạn tránh đổ lên đầu con những cảm xúc thụ động ấy
Nếu bạn muốn nhắc. Nếu bạn có thể chỉ cho bé một việc khác giúp bé phân tâm thì nên làm. Bởi nó là nạm để bé diễn tả mình và đó cũng là một kỹ năng giao tế tầng lớp quan trọng.
Cho bé đi ngủ hoặc ăn nhẹ có thể là cách hiệu quả nhất để “gìn giữ hòa bình”. Các nhà tâm lý học chỉ ra rằng. Ăn vạ là bình thường. Bé mới biết đi có bộ não phát triển tốt. Đủ để biết những gì bé muốn và những gì bé đang cảm thấy. Bé không biết cách làm thế nào để tự thoát ra. Khi cơn ăn vạ chấm dứt Khoảng 4 hoặc 5 tuổi. Sau đó bạn nói với bé những chuyện xảy ra.
(Ảnh minh họa) "Chiến thuật" phòng chống Hầu hết các bé đều hò hét. Căn do ăn vạ ở bé là do bé thất vọng. Điều quan yếu là ba má phải cực kỳ tĩnh tâm khi con nổi đóa.
Bé dễ bị mất tập kết và bởi thế. - Hãy thử những “chiến thuật” sau theo trật tự: phân tâm. Nếu vỗ về dỗ con ngủ thì mọi chuyện sẽ ổn (chị Hương.
5 tuổi). Cách này không hiệu quả với con tôi. 3 tuổi). Hãy chờ cho tới khi bé tĩnh tâm. Cúi xuống ngang tầm mắt của bé và nói thật nghiêm túc: “Bao giờ con hết la khóc thì mẹ sẽ quay lại”. Bé mới biết đi cũng chưa hiểu lý do sự việc hoặc hậu quả mà bé để lại sau cơn ăn vạ.
Bé ăn vạ vì bé chưa biết cách tự giải tỏa cơn giận. Trong trường hợp của con tôi. Duyên cớ chính là khi bé mệt. - Nó là thông thường khi bạn bực bội nhưng hữu dụng hơn. Khỏe mạnh thì bé cực kỳ dễ chịu” (chị Mai Anh. Bỏ qua và đi ra chỗ khác.
Nếu đánh con lần này thì đương nhiên sẽ có lần khác. Tôi thay để không bao giờ đánh con vì tôi nghĩ. Cơn ăn vạ có thể gây ra hoặc bùng nổ nặng hơn bởi các nguyên tố thực tiễn như mệt mỏi. Tôi nghĩ điều quan trọng là tìm hiểu điều gì làm Bé mè nheo. Tuy nhiên bé chưa đủ kỹ năng ngôn ngữ để trình diễn.