Ngày 26/7 tại Hà Nội, trọng điểm Phát triển Nông thôn (thuộc Viện Chính sách và Chiến lược Phát triển Nông nghiệp Nông thôn – Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn) phối hợp với Quỹ châu Á tổ chức hội thảo ban bố chỉ số dịch vụ công nông thôn. TS.Hoàng Vũ Quang, Giám đốc trọng tâm Phát triển Nông thôn cho biết, phương pháp đánh giá chất lượng dịch vụ công duyệt chỉ số đã được thử nghiệm trên 4 dịch vụ: khuyến nông, thú y (các dịch vụ nông nghiệp cơ bản; nước sạch nông thôn và y tế (các nội dung được đề cập đến trong Mục tiêu Phát triển Thiên kỷ) tại 3 tỉnh Hà Nam, Bình Định và Vĩnh Long trong năm 2011.
Kết quả cho thấy, chất lượng dịch vụ công theo ý kiến của người dùng dịch vụ rất khác nhau giữa các huyện trong cùng tỉnh; người dân quan hoài nhiều đến mức độ tiện lợi trong tiếp cận dịch vụ, việc tổ chức mạng lưới cung cấp dịch vụ và kết quả của dịch vụ. Theo công bố tại hội thảo, đối với dịch vụ y tế xã, các hộ sống tại các xã gần trục đường chính, thị tứ, thị trấn có xu hướng dùng dịch vụ y tế tại tuyến trên hơn là dùng dịch vụ y tế tuyến xã; chỉ có 30% số hộ ghi nhận dễ dàng tiếp cận với trạm y tế xã. Vấn đề tiếp cận nước sạch và nước sạch và nước hợp vệ sinh của người dân nông thôn, đặc biệt là những xã miền núi, là khôn cùng khó khăn. Trong hoạt động khuyến nông, không có sự dị biệt lớn giữa tiếp cận của người nghèo với các hoạt động khuyến nông cụ thể (tập huấn, đào tạo, thông tin); 50% người nghèo đáp được tham dự vào các hoạt động khuyến nông, song họ ít có điều kiện tham gia vào mô hình hơn do những điều kiện về kỹ thuật, tài chính của mô hình. Với dịch vụ thú y, tỷ lệ tiêm phòng ở mức 90% theo quy định là rất ít, phần nhiều tỷ lệ tiêm phòng thường ngày là 50 – 60%, thậm chí nhiều nơi đến khi dịch bùng phát vẫn chưa tiêm phòng. Ngoài ra, người dân coi người bán thuốc thú y là đối tượng trợ giúp dịch vụ thú y hơn là cán bộ trạm thú y. Đánh giá dịch vụ công ở khu vực nông thôn, ông Hồ Xuân Hùng, Chủ tịch Tổng hội Nông nghiệp và Phát triển nông thôn cho rằng, hiện người giàu được tiếp cận dịch vụ công nhiều hơn người nghèo và vấn đề bức xúc nhất là y tế và nước sạch. Đối với y tế, quốc gia có thể đầu tư về trang thiết bị, song thầy thuốc giỏi không muốn về công tác tại y tế tuyến xã. Bên cạnh đó, đầu tư cho y tế vẫn tụ hội nhiều hơn ở truyến trên, thành ra dịch vụ y tế ở nông thôn đang ngày càng đi xuống và tạo khoảng cách lớn hơn so với thành thị. Về giải pháp tạo sự cân bằng trong cung cấp dịch vụ công ở nông thôn, TS. Hoàng Vũ Quang cho rằng: “Điều quan trọng hiện nay là làm sao dịch vụ công đến được với người nghèo. Quốc gia chẳng thể là người độc nhất cung cấp dịch vụ công. Chương trình xây dựng nông thôn mới không thể thành công nếu không có dịch vụ công hiện đại, do đó đòi hỏi sự vào cuộc cung cấp các dịch vụ công từ phía tư nhân, các tổ chức, doanh nghiệp”./. |